“Chú nói xem, một đôi giày có vừa hay không, ngày đầu tiên chú đi chắc là đã biết rồi, còn đây đi tận bảy năm rồi mới nói không vừa, tôi nghĩ chắc là chơi chán người ta rồi, không có can đảm nói ra anh ta thích mấy em ít tuổi tươi non.”
Tiểu cô nương lòng đầy căm phẫn, âm thanh không ngừng truyền lên từ ngực.
Tống Sở Lang cúi đầu nhìn cô, nói: “Có lẽ là nhà gái quấn quít chặt lấy thì sao, giống như tôi và cô vậy, nói không chừng cuối cùng tôi cũng sẽ đối xử với cô như vậy.”
“Chú bớt dọa tôi đi, chú không phải là người như thế.” Lục Khinh Ải không hề nhìn anh: “Nếu như chú thật sự dám ở bên tôi bảy năm, cuối cùng sẽ chỉ có hai khả năng, một, chính là tôi không cần cô, chú quấn quít chặt lấy tôi, hai chính là chúng ta có gia đình hạnh phúc mỹ mãn.”
Tống Sở Lang im lặng hồi lâu, không biết sự tự tin của cô từ đâu ra.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây