“Đúng đấy.” Khang Thất Thất cũng phụ họa, có điều ánh mắt vẫn không nhịn được nhìn Tống Sở Lang mấy lần, dù sao cô ta cũng không ngờ rằng ngũ quan của người đàn ông này lại anh tuấn như thế, dựa vào cái gì Lục Khinh Ải bị đá, còn có thể tìm được người đàn ông đẹp trai chín chắn như vậy.
“Tôi giả vờ cho anh xem thì thế nào, tôi yêu ai nắm tay ai thì nắm, yêu ai ngủ thì ngủ, mà lại người ta không già, còn đẹp trai thành thục hơn anh, ai như anh, chỉ như một tên cầm thú phát tình khắp nơi, soi mặt vào trong nước tiểu mà nhìn lại chính anh đi, thật đúng là phiền người chết, bản thân đã hèn mọn còn gây chuyện.” hiện tại Lục Khinh Ải chán ghét chết đám người luôn phá hỏng phong cảnh này, không nhịn được kéo Tống Sở Lang đi lên tầng trên.
Chu Sĩ Luân ở phía sau tức giận dậm chân, mới chia tay được mấy ngày chứ, thế mà cô ta càng ngày càng không để mình ở trong mắt.
Nghĩ đến hiện tại Lục Khinh Ải ngày ngày ngủ cùng Tống Sở Lang, lăn qua lộn lại trên giường, anh ta đã nổi trận lôi đình, chỉ muốn nuốt sống người ta, nhưng anh ta lại đánh không lại Tống Sở Lang.
Anh ta tức giận đi đến bên cạnh cầm một ly rượu lên, uống cạn sạch, rồi đặt mạnh xuống.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây