Tống Sở Di thở dài, gần đây luôn có cảm giác nuôi con gái.
“Em ngồi đi, anh đi nhà ăn mua cơm.”
Anh đi hơi muộn, sườn thừa không nhiều, thím phòng ăn dứt khoát trút hết số còn lại cho anh.
Sau khi trở về phòng bệnh, Trường Tình đói bụng, thực sự không lo được đồ ăn có hợp khẩu vị hay không đã bưng lấy hộp cơm bắt đầu ăn.
Tống Sở Di gắp mấy miếng sườn cho cô, Trường Tình giật mình, nhìn người đàn ông dáng vẻ lạnh lùng bên cạnh, trong lòng có dòng nước ấm chảy qua.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây