Tống Sở Lãng không để ý cô, không bao lâu, Lục Khinh Ải lại tìm anh nhờ chụp hình.
“Nơi này có gì mà chụp, còn không bằng cố cung Trung Quốc.” Tống Sở Lãng thở dài, nhìn sang bên cạnh, cũng là một đám người đang quay chụp, trong đó phụ nữ vẫn chiếm đa số.
“Nói thì nói như thế, nhưng dẫu sao đây cũng là lần đầu tiên tôi đến đây nha.” Lục Khinh Ải thậm chí còn chụp lại công trình trong hoàng cung.
Ra khỏi hoàng cung, hai người đi dọc trên đường, lúc đi ngang qua một giáo đường, hình như cũng là một địa điểm du lịch, Lục Khinh Ải lôi kéo anh vào trong đi lòng vòng, sau đó nhắm mắt lại thành kính cầu nguyện.
Tống Sở Lãng không nhúc nhích, chỉ nhìn Jesus, sau đó lại nhìn cô nương trẻ tuổi được thánh quang bao phủ, làn mi đen nhánh của cô hơi run run, bỗng nhiên mở to mắt, Lục Khinh Ải cười tủm tỉm quay đầu nhìn anh: “Chú, vừa rồi tôi đã giúp chú xin một nguyện vọng trước mặt Jesus đấy.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây