Tống Sở Lãng rủ mắt xuống, môi của anh cứng ngắc mím chặt.
Chỉ là anh đã làm sai thôi sao?
Anh có thể có được tha thứ sao?
Thế nhưng tha thứ thì sao, tất cả mọi người đã không cần anh nữa rồi.
“Rất muộn rồi, ngủ đi.” Hồi lâu sau, anh trầm thấp nói.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây