“Bây giờ anh hãy nghe cho kĩ đây, tôi tên Lục Khinh Ải, đại lục đích lục, phóng khinh điểm khinh, vụ ải điểm ải.” Lục Khinh Ải cười híp mắt nói: “Có phải cảm thấy tên của tôi rất êm tai không?”
“Không cảm thấy.” Tống Sở Lãng ăn xong miếng hoa quả cuối cùng trong đĩa, khóe miệng.
“Ai, lát nữa anh định làm gì?” Lục Khinh Ải ngượng ngùng nói: “Nếu như anh muốn về phòng, tôi có thể về cùng anh, nếu như anh muốn đi vòng vòng, thì đưa thẻ phòng cho tôi đi, tôi buồn ngủ quá, mệt muốn chết rồi.”
“Chẳng phải cô ngủ rất say ở quán cà phê sao?” Tống Sở Lãng nhàn nhạt nói.
“Anh cảm thấy có thể ngủ được không?” Lục Khinh Ải xoa xoa mắt: “Tôi sắp thành gấu trúc rồi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây