Lục Khinh Ải chớp mắt mấy cái, đúng là cô chưa ăn no, với dạ dày của cô chỉ như mới ăn một ít thôi.”
“Anh thật sự sẽ không đuổi tôi đi chứ?” Lục Khinh Ải vẫn thấp thỏm.
“... Ừm, tôi nói được thì làm được.” Tống Sở Lãng nhàn nhạt nói.
Lục Khinh Ải nhíu mày: “Bất kể tôi nhục nhã anh, mắng anh kiểu gì, anh cũng sẽ không đuổi tôi đi chứ?”
“Cô đừng được một tấc lại muốn tiến một thước.” Tống Sở Lãng âm trầm trừng mắt qua.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây