“Ách... Tôi đi vệ sinh nha...”, Lục Khinh Ải nhỏ giọng thầm thì: “Sau đó đang đi, đúng lúc nghe thấy anh đang nói mơ.”
“Tôi nói mơ sao?” Tống Sở Lãng giật mình.
“Đúng vậy nha, gọi Vân Ương gì đó.” Lục Khinh Ải yếu ớt nói.
Tống Sở Lãng ngơ ngác, hóa ra trong mơ anh gọi tên của Tống Vân Ương, trước kia, trong phòng anh không hề có bất kỳ ai, cũng không có ai nói với anh.
“Tôi đi vệ sinh đây.” Lục Khinh Ải nhìn dáng vẻ kinh ngạc của anh, nhanh chóng đi vào nhà vệ sinh.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây