“Cô nói linh tinh thêm câu nữa xem?” Tống Sở Lãng cắn răng nghiến lợi chỉ về phía cô.
“Ách... Tôi không cảm thấy tôi đang nói lung tung nha.” Lục Khinh Ải rụt người lại trốn ra sau: “Bình thường lạnh lùng như vậy, lại mặc đồ lót màu đỏ, bình thường đàn ông chỉ có năm bản mệnh mới mặc màu đó, màu đỏ đại biểu cho điều gì, nhiệt tình như lửa nha, chú, thật ra chú không lạnh lùng như bề ngoài đâu, thực chất nội tâm rất cần được người ta an ủi.”
“Đúng vậy, cô nói đúng, đúng là tôi cần người an ủi, hay là cô an ủi tôi trước đi.” Tống Sở Lãng bị cô chọc cho giận điên lên, tiểu cô nương gan to bằng trời này, anh nhất định phải dạy cho cô một bài học mới được.
Anh nắm tay cô trực tiếp ném lên giường.
Lục Khinh Ải vừa ngẩng đầu, hơi thở nóng bỏng và cơ thể người đàn ông đã đè lên.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây