Dù sao anh ta cũng đã làm trên du thuyền lâu, hạng người gì cũng gặp, vì vậy nói: “Được rồi được rồi, vợ chồng trẻ hai người muốn ồn ào thì trở về phòng ồn ào đi, đừng đứng đây nữa, không an toàn đâu, đợi lát nữa sóng gió còn lớn hơn đấy, tôi còn phải đi nơi khác kiểm tra nữa, hai người mau đi xuống đi.”
“Chân tôi đau, hình như ngã bị thương rồi.” Lục Khinh Ải đứng đấy không nhúc nhích nói.
“Mau cõng người phụ nữ của anh đi.” nhân viên bảo vệ thúc giục.
Tống Sở Lãng mặt lạnh nhìn Lục Khinh Ải trước mặt.
Lục Khinh Ải leo lên, ôm lấy cổ của anh, nói: “Ông xã, chúng ta trở về đi” .
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây