“Chẳng phải anh đã gọi điện thoại cho cô ta, cô đi nói đi mua cà phê sao, cách nơi này rất xa nha, yên tâm đi, tối hôm qua anh đã đồng ý đêm nay tiếp tục, anh đừng thất hứa chứ, anh như này, sau này em không ra ngoài với anh buổi tối nữa đâu.” âm thanh cô gái mềm nhũn như mặt nước.
Lục Khinh Ải cứng đờ, đây chẳng phải giọng của Khang Thất Thất và Chu Sĩ Luân sao.
Sao hai người đó dám lén lút sau lưng cô.
Cơ thể cô hơi run lên, có phần không thể tin được, nhưng lúc nhìn thấy ánh mắt Tống Sở Lang càng thêm tà ác, cô chật vật nuốt nước miếng một cái.
Tống Sở Lang buông tay che miệng cô ra, yên lặng tiếp tục dựa vào cột đèn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây