Đầu tiên cô hơi rụt người lại, có điều cũng chỉ e ngại mấy giây đó, dù sao từ nhỏ tính cách của cô đã không sợ trời không sợ đất, nhanh chóng ngang nhiên nhìn qua.
“Khinh Ải, em nhìn người ta làm gì.” Chu Sĩ Luân nói: “Lôi thôi lếch thếch, không biết hắn làm nghề gì nữa.”
“Tôi đoán liệu có phải hắn là hoạ sĩ lang thang hay không?” Jonathan hài hước nói: “Bên chỗ chúng tôi có rất nhiều họa sĩ như vậy, hoặc là nghệ thuật gia gì đó, nói không chừng là thợ điêu khắc giống Khinh Ải, hoặc là tác giả.”
“Tôi thấy anh ta giống lưu manh thất tình hơn.” La Khải xì khẽ.
“Hai người mọi người đánh cược đi, rồi chúng ta đi hỏi anh ta.” Khang Thất Thất cười nói.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây