Đóa Dao hơi ê ẩm, dù sao quá khứ của Yến Mặc Luân không hề giống người bình thường, người như này thật ra cũng rất bi ai, cô suýt nữa vì đau lòng xúc động mà quên đi chuyện tình gió trăng trong quá khứ anh: “Kẻ lang thang phong hoa tuyết nguyệt trên đường chắc cũng không ít nhỉ.”
“Kẻ lang thang học phong hoa tuyết nguyệt, cuối cùng vẫn muốn gặp được cô gái tốt bay lượn trên Thiên Đường, nếu không em thật sự sẽ bị mũi tên của anh đưa đi gặp Diêm Vương đấy.” Yến Mặc Luân cười như không cười hôn lên khuôn mặt cô: “Nào, chúng ta cùng bay lượn đi.”
“Đồ lưu manh”, Giang Đóa Dao ngăn cản môi anh, xem như phục anh luôn rồi.
Đáy mắt mang theo vẻ ngượng ngùng, sương mù mông lung.
Yến Mặc Luân ngứa tim, ôm cô bắt đầu hôn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây