“Cứ quyết định như vậy, ngày mai bay về, đi ăn lẩu rồi mới về nhà.” Lệ Thiếu Bân nói xong thấy Nguyễn Dạng và Trường Tình đều không có ý kiến, rất hài lòng gật đầu.
Trường Tình cảm khái nói: “Nghĩ đến về nhà là có thể được ăn lẩu, đột nhiên cảm thấy xa cách không còn quá đau khổ nữa.”
Tống Sở Di: “...”
... .
Cơm nước xong xuôi, thanh toán xong, Lệ Thiếu Bân và Nguyễn Dạng đi trước, Tống Sở Di ôm Tổ Yến đi cạnh Trường Tình, anh nhỏ giọng nói bên tai cô: “Xa nhau thật sự không đau khổ sao, em là vật nhỏ không có lương tâm, uổng công tối qua cho em ăn lâu như vậy.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây