Chuông cửa vang lên ba bốn phút mới nghe thấy bên trong truyền đến âm thanh của Tống Sở Di, nhưng không vội vã ra mở cửa, mà là qua một hai phút sau Tống Sở Di mới mở cửa phòng.
Chắc anh vừa mới dậy, áo sơ mi trên người còn cài cúc nhầm, trong mắt còn mang theo tơ máu.
Tổ Yến vừa nhìn thấy anh đã vươn tay với anh.
Tống Sở Di đón lấy, Nguyễn Dạng nói: “Thằng bé đói bụng, vừa rồi tôi đã thay tã cho thằng bé rồi.”
“Lão Tống, tối hôm qua vất vả lắm đúng không, mấy giờ hai người mới ngủ vậy.” Lệ Thiếu Bân cười hì hì nói.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây