“Đúng vậy, tôi phản bội anh ta thì sao, liên quan quái gì đến các cô?” Lục Khinh Ải nổi trận lôi đình: “Loại tiện nhân đó tôi còn muốn phản bội một ngàn lần một vạn lần đấy, các cô mau tránh ra cho tôi, bớt xen vào việc của người khác đi, nếu không đừng trách tôi không khách sáo.”
“Lục Khinh Ải, cô tưởng chúng tôi sợ cô à?” cô gái tóc vàng kia bắt đầu cầm điện thoại chụp ảnh: “Tôi phải chụp lại, để bạn bè trong trường nhìn thấy nhân cách của cô, loại người như cô không xứng được Sĩ Luân thích.”
“Tùy cô muốn chụp thì chụp.” Lục Khinh Ải kéo Trường Tình vòng qua người muốn đi.
Có điều lúc này hai người kia lại không định bỏ qua, dây dưa không bỏ tiếp tục chặn ở phía trước bọn họ: “Cô đừng có mà không sợ, người ở bên cạnh cô là Yến Trường Tình, hiện tại mạng internet phát triển, không bao lâu nữa cả Trung Quốc sẽ biết cô là hạng người gì, đừng tưởng rằng trốn đến nước Mỹ là có thể ngủ cao gối không lo gì hết.”
“Này, mấy người đừng có mà quá đáng.” mặc dù Trường Tình không biết rốt cuộc là ai đúng ai sai, nhưng rất bất mãn với dáng vẻ hùng hổ dọa người của hai cô gái này: “Chẳng phải đã chia tay rồi sao, đây là chuyện của người ta, hai cô quản rộng như vậy làm cái gì?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây