Trường Tình áo não cắn môi nói: “Đến lúc đó ngay cả bản thân còn không khống chế nổi, đâu còn quản được thanh âm của mình.”
“Được rồi, đến lúc đó anh hôn em, không cho em phát ra âm thanh quá lớn là được.” Tống Sở Di cúi đầu, bờ môi ấm áp dán lên môi cô, bốn cánh môi dán vào nhau, có đôi khi hai người thích nhau không cần nói quá nhiều, chỉ một nụ hôn ngắn ngủi đã có thể khiến người ta nhiệt huyết sôi trào.
Như thể tia lửa nhỏ rơi vào trong củi lửa, đột nhiên lóe lên những đốm lửa nhỏ.
Trường Tình ôm chặt cổ anh, cả người run rẩy, không biết là vì đang ở tầng hai hay là đang ở trong khách sạn đỗ xe, hoặc là do chiếc giường xe hơi này, hết thảy đều tràn ngập kích thích.
Thậm chí trạng thái hai người hòa vào nhau còn nhanh hơn hôm qua, Trường Tình cắn chặt môi, không dám phát ra quá động tĩnh lớn, nhưng nước mắt vẫn thấm ướt khuôn mặt.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây