Lệ Thiếu Bân hưng phấn như bị điên, xốc bịt mắt lên nhào về phía cô, dùng sức hôn bờ môi đỏ bừng của cô.
Nguyễn Dạng thở hổn hển, roi rơi trên mặt đất, tim đập nhanh hơn.
Hai người đã hơn một tháng không làm chuyện đó với nhau, lại thêm cãi nhau trong khoảng thời gian này, chỉ ôm hôn thôi đã cảm thấy còn mãnh liệt hơn lúc trước.
“Dạng Dạng, chúng ta sinh mười bảy mười tám đứa con đi.” hô hấp nóng rực của Lệ Thiếu Bân cọ môi cô nói.
“Mười bảy mười tám đứa?” Nguyễn Dạng muốn cười: “Anh tưởng em là heo nái à?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây