Lệ Thiếu Bân cảm khái nói: “Nếu lão Tống ở đây thì tốt, cậu ta quen một người bạn nuôi chó, có thể đến tiệm chó của anh ta chọn một con cho Charlotte sủng hạnh nó.”
“Đúng rồi, hôm nay Trường Tình còn hỏi chúng ta có muốn cùng đi nước Mỹ tìm Tống Sở Di với cô ấy hay không.” Nguyễn Dạng nói: “Trường Tình muốn cho anh ta niềm vui bất ngờ, nhưng em lo lắng một mình cô ấy dẫn theo đứa bé đi không an toàn.”
“Không quan trọng, đi du lịch cũng được, nhân lúc em còn chưa có con, chúng ta có thể chơi đùa nhiều hơn.” Lệ Thiếu Bân ôm cô hôn tai cô từ phía sau: “Dạng Dạng, một tháng rồi đó, hôm nay em có thể viên phòng được rồi.”
Vành tai Nguyễn Dạng nóng lên, mấy ngày nay anh không nhắc đến, cô còn tưởng rằng anh đã quên, quả nhiên là cô suy nghĩ nhiều.
Cô không nói chuyện, chẳng khác nào chấp nhận.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây