Anh đi ra từ phòng thay quần áo, Nguyễn Dạng vừa nhấc mắt, nhìn thấy áo anh nửa nhét vào trong quần, nửa lộ ra bên ngoài, nhưng cũng không giấu được vẻ đẹp trai.
“Thật đẹp trai quá.” cô khép sách lại.
“Dạng Dạng, sau này em đừng tiêu tiền của mình, tiêu tiền của anh đi.” Lệ Thiếu Bân thành thành thật thật đưa hai tấm thẻ của mình tới: “Đây đều là hai tấm thẻ tiền nhiều nhất của anh, về sau em tiêu, anh đảm bảo, bình thường anh đầu tư có lãi đều được chuyển vào hai tấm thẻ này.”
“Anh cho em rồi, vậy anh phải làm sao đây?” Nguyễn Dạng cười nhìn hai tấm thẻ.
“Ừm..., em là lãnh đạo của anh, về sau em phát tiền lương cho anh.” Lệ Thiếu Bân cười tủm tỉm nói.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây