“Vừa rồi khi em hầu hạ anh, là ai biểu hiện chẳng hề để ý?” đôi mắt Nguyễn Dạng giống như bụi mù tràn ngập ý cười, tay của cô xoa lên bờ môi khô ráo của anh.
“Dù sao là em cố ý, em nghĩ biện pháp dụ dỗ anh, anh cũng thể để em lấy giỏ trúc mà múc nước thành công dã tràng được.” Lệ Thiếu Bân ảo não nói, hơi thở đảo qua gò má cô, gần như mê muội lại hôn cô.
Nguyễn Dạng bị anh hôn thở hổn hển, lui lại một chút, như yêu tinh cười nhẹ: “Em nghĩ chúng ta đi phòng tắm liệu có tốt hơn hay không?”
Đôi mắt của Lệ Thiếu Bân nóng lên, lý trí còn sót lại cũng cứ thế bị cô lôi đi bằng sạch.
----------------
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây