“Đúng vậy.” Lệ Thiếu Bân chỉ vào tay nói: “Tôi phải để Nguyễn Dạng biết, đừng tưởng rằng toàn thế giới chỉ có mình cô ấy là phụ nữ, đừng tưởng rằng... ực... Đừng tưởng rằng ỷ vào tôi thích cô ấy thì cô ấy có thể bắt nạt tôi, khi tôi điên lên, cũng có thể tìm phụ nữ ở bên ngoài trong vài phút, không phải nhất định phải là cô ấy.”
“Vậy sao?” Nguyễn Dạng gõ gõ tay lái, trên môi nở nụ cười thản nhiên: “Vậy anh định tìm người phụ nữ như nào?”
“Không biết, còn chưa nghĩ ra.” Lệ Thiếu Bân tiếp tục nghiêng đầu một bên: “Có điều cô nàng hôm nay không tệ.”
“Cô nàng nào?” Nguyễn Dạng hỏi.
“Cô nàng mang thức ăn lên đấy, ngoại hình trẳng trẻo mịn màng, ngực lớn, mông đẹp, tốt, tốt.” Lệ Thiếu Bân giơ ngón tay cái lên.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây