“Thật ra Quản Anh cũng không thích Phó Dũ, chỉ là lẫn nhau lợi dụng mà thôi.” Nguyễn Dạng muốn nói lại thôi nhìn về phía cô: “Nếu như cậu thực sự còn thích, không cần thiết bởi vì chuyện của Quản Anh mà đau khổ kiềm chế bản thân, dù sao hai người có hảo cảm với nhau, cậu và Quản Anh cũng đã quen biết nhau rất lâu, tình cảm sâu đậm, sẽ không đến mức vì một người đàn ông mà sinh hiềm khích, cậu ấy cũng đã nói với mình, cậu ấy sẽ không giận đâu.”
“Cậu không hiểu đâu...” Trường Tình uể oải cúi đầu.
Nguyễn Dạng khẽ nhúc nhích đầu lông mày: “Trường Tình, cậu hãy nói thẳng với mình đi, có phải cậu ghen tị, hâm mộ với Quản Anh hay không?”
Câu nói này hỏi quá thẳng, da mặt mỏng của Trường Tình lướt qua vẻ xấu hổ.
Nhưng cô không có thể phủ nhận, đúng là cô ghen tị, hâm mộ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây