Yến Mặc Luân cười như không cười vuốt ve thẻ đánh bạc trong tay: “Nói là xã hội đen, nhưng có có đôi khi cậu cũng khá nhân từ đấy.”
“Đời này Lệ Thiếu Bân tôi có bốn chuyện không làm, giết người, buôn lậu thuốc phiện, buôn bán súng ống, lừa bán nhân khẩu.” tay phải Lệ Thiếu Bân vừa vào quầy bar phía sau, xoay ghế, nhìn sảnh đánh bạc tầng một, ánh đèn thủy tinh phồn hoa như phủ lên tầng thương cảm trên khuôn mặt anh: “ đêm qua, lúc ngủ Nguyễn Dạng gọi tên của Tân Tử Cao, trong lòng tôi khó chịu muốn chết.”
“Vậy à...” Yến Mặc Luân đồng tình vỗ vỗ bả vai anh: “Vậy cậu thật quá thảm rồi, may mà trước giờ lúc ngủ người phụ nữ của tôi không hề gọi tên người đàn ông khác.”
Lệ Thiếu Bân hất tay anh ta ra: “Anh đang cố ý kích thích tôi đúng không?”
“Đúng vậy.” Yến Mặc Luân gật đầu.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây