Lệ Thiếu Bân đá giày ở , vừa đi vừa hôn cô đi vào trong phòng khách.
Đặt cô lên ghế sa lon, Lệ Thiếu Bân không kịp chờ đợi cởi áo của mình, song có lẽ do trước kia chưa từng mặc loại áo như này, cởi hồi lâu cũng không cởi được, tâm phiền: “Dạng Dạng, em cởi giúp anh đi.”
Nguyễn Dạng vuốt ve nút thắt, sờ soạng hồi lâu, còn chậm hơn cả anh, tay cũng càng lúc càng run, hồi lâu sau, cô cắn răng nói: “Đừng làm, em có chút không thoải mái.”
Lệ Thiếu Bân sững sờ, nắm chặt tay cô, mới phát hiện vừa lạnh vừa run, tim anh xiết chặt: “Dạng Dạng, em không thoải mái chỗ nào, có phải quá mệt mỏi hay không?”
“Bụng không thoải mái.” Nguyễn Dạng nói xong tay đột nhiên cứng lại, cô buông tay anh ra, sờ lên dưới váy mình.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây