Nguyễn Dạng đắng chát im lặng, dường như đánh nát răng cũng chỉ có thể nuốt vào trong bụng, bởi vì cô từng yêu một kẻ cặn bã.
Lúc tan rượu, đã là sau buổi cơm tối.
Ba anh em Lệ Tấn Trì và Lệ Trọng Trì, Lệ Thiếu Bân tiễn khách khứa tới cửa, lúc trở lại, gặp vợ chồng Hà Minh San trên đồng cỏ, Hà Minh San xụ mặt: “Tất cả mặt mũi của cha mẹ, các anh con bị con ném đi hết sạch rồi.”
“Mất thì mất thôi, dù sao con cũng mất mặt quen rồi.” Lệ Thiếu Bân lạnh nhạt nói.
Hà Minh San nổi nóng: “Con nhẹ nhõm nhỉ, con có biết những khách khứa đó có ý kiến gì về cuộc hôn lễ này không, ban đầu con cưới Nguyễn Dạng đã có người bàn tán sôi nổi rồi, con còn để xảy ra chuyện này nữa, buổi trưa, cả nhà chúng ta hận không thể tìm cái hang mà chui vào, sau đêm nay, khẳng định sẽ trở thành đề tài để người ta chê cười lúc trà dư tửu hậu.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây