“Ôi, cảnh giới của anh quá cao, cao đến nỗi chúng tôi cũng nổi da gà.” Cơ thể Giang Đóa Dao run run.
Lệ Thiếu Bân không để ý tới cô ấy, lấy ra chiếc nhẫn kim cương lớn vừa mua trong túi, người ta quỳ một chân trên đất, anh thì quỳ luôn cả hai đầu gối.
Nguyễn Dạng nhìn thấy cũng giật mình, Đóa Dao ngạc nhiên nói: “Wow, anh quỳ ra sức quá đấy, nào có ai quỳ như thế chứ.”
“Mấy người không hiểu, chỉ cần sau này Nguyễn Dạng gả cho tôi, tôi tình nguyện địa vị ở nhà của mình như vậy.” Lệ Thiếu Bân không hề xấu hổ ngẩng đầu ưỡn ngực: “Dạng Dạng, gả cho anh nhé.”
Bản thân Nguyễn Dạng cũng ngại ngùng thay anh, gật đầu, Lệ Thiếu Bân vội đeo nhẫn cho cô, hào hứng bừng bừng ôm cô đi xuống nhà, Quản Anh vội vội vàng vàng giúp cô kéo váy cưới ở phía sau.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây