“Em không có mà.” Nguyễn Dạng tựa đầu vào ngực anh: “Chỉ là em nghĩ đến dáng vẻ hung ác của Triệu Xu đêm nay thì có chút sợ hãi, bất kể nói thế nào, không nên để dẫn đến chết người.”
“Sẽ không đâu.” mặc dù Lệ Thiếu Bân đối căm thù tên Tân Tử Cao này đến tận xương tuỷ, thế nhưng không đến mức muốn hắn chết đi: “Tân Tử Cao cũng không phải kẻ khoanh tay chịu chết, ai nha, em đừng nghĩ đến hắn nữa, bây giờ em chỉ được nghĩ đến anh thôi, đêm nay anh lo lắng gần chết, tưởng rằng ngày mai sẽ không còn cô dâu nữa đấy.”
“Để anh lo lắng rồi.” Nguyễn Dạng nắm chặt tay anh, vô cùng áy náy.
“Đã bảo để anh đi theo em, em lại không cho.” Lệ Thiếu Bân đau lòng phàn nàn.
“Em cũng không biết sẽ gặp phải chuyện này mà.” Nguyễn Dạng nhớ tới dáng vẻ của Tân Tử Cao, trong lòng thở dài: “Có lẽ anh ta uống quá nhiều.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây