Ngày nào còn chưa rõ việc này, Lệ Thiếu Bân không dám đi ra ngoài làm càn nữa, bình thường trời vừa tối không có chuyện để làm kiểu gì cũng sẽ được bạn bè gọi đi quán bar chơi đùa, lúc này yên lặng bận bịu làm việc xong liền thành thành thật thật về nhà, nếu đi tập thể dục thể thao tối đa cũng chỉ là cùng đám lão Triển, lão Yến chơi cầu lông hoặc là bóng rổ.
Chơi bóng rổ thiếu đi Tống Sở Di cũng cảm thấy không có vị gì.
Ngược lại sau hơn một tuần, Chu Thư Vân chủ động gọi điện thoại cho anh, giọng nói lo lắng bất an: “Thiếu Bân, mình có chuyện muốn nhờ cậu giúp một chút, ban đầu mình không muốn làm phiền cậu, thế nhưng bên cạnh mình không có ai quen biết nhiều xã hội đen như cậu, là như này, gần đây mình cứ cảm thấy có người đang bám theo mình...”
Lệ Thiếu Bân nghe xong cũng chột dạ, việc này tám phần là Hồ Thực làm, sau khi xảy ra chuyện quần lót, Hồ Thực nói muốn điều tra thêm về cô, anh cũng không ngăn cản, không ngờ lại để người ta phát hiện ra: “Bao lâu rồi, liệu có phải là hiểu lầm gì không?”
“Không phải đâu, có một người mặc đồ đen gầy teo, đã đi theo mình mấy ngày, mỗi lần mình đi mua đồ ở cửa hàng tiện lợi dưới nhà đều nhìn thấy hắn ta đi theo sau mình.” Âm thanh của Chu Thư Vân sợ hãi nói: “Tôi mới trở về chưa được bao lâu, không biết đã đắc tội với ai, thật sự rất sợ, mình tìm cảnh sát, cảnh sát cũng rất qua loa, lúc này mình mới không còn cách nào...”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây