“Dạng Dạng, em đừng lo lắng, anh có bằng lái rồi.” Lệ Thiếu Bân vỗ ngực nói: “Anh đã dẫn lão Yến và lão Tống bay lượn rất nhiều lần, kỹ thuật không tệ, tuyệt đối sẽ không gặp nguy hiểm, em cứ yên tâm giao tất cả cho anh.”
Lệ Thiếu Bân nói rồi đeo tai nghe cho cô, sau đó thuần thục thắt dây an toàn cho cô.
Nguyễn Dạng chật vật hít vào một hơi, nắm chặt tay cầm trên đỉnh đầu, trong lòng lặng lẽ niệm Nam Vô A Di Đà Phật.
Khi máy bay mới bay lên, có chút lảo đảo, Nguyễn Dạng suýt chút nữa thì hét rầm lên, ngược lại Lệ Thiếu Bân rất bình tĩnh trấn an: “Dạng Dạng, đừng căng thẳng, quá lâu không lái nên không quen tay lắm.”
“Anh... Bao lâu không lái rồi?” Nguyễn Dạng thấp thỏm mở miệng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây