Anh vội vàng lau lau tay, đuổi theo, may mắn Nguyễn Dạng còn đang chờ thang máy, cô đổi đồ thể thao đen trắng, tóc buộc thành đuôi ngựa: “Dạng Dạng, em đi đâu vậy?”
“Tản bộ, đang định đi một lát.” Nguyễn Dạng không hề nhìn anh.
“Dạng Dạng, em đợi anh một lát, anh đi cùng em.” Lệ Thiếu Bân lấy lòng nói.
“Anh ở nhà rửa bát đi, nếu nhàm chán, thì tự mình đi ra ngoài chơi.” cửa thang máy vừa mở, Nguyễn Dạng đi thẳng vào.
Lệ Thiếu Bân phiền muộn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây