“Vậy nếu như người này không phải mối tình đầu của anh, chỉ là một bạn nữ hồi cấp ba bình thường của anh, hơn mười năm không qua lại, gặp lại trong buổi họp lớp, liệu anh có giới thiệu công việc giúp cô ấy không?” Nguyễn Dạng sắc bén hỏi lại.
Lệ Thiếu Bân lập tức cứng đờ, trước giờ anh không hề nghĩ tới vấn đề này, Nguyễn Dạng đột nhiên hỏi như vậy ngược lại khiến anh ngập ngừng, anh muốn nói dối, nhưng lại không nói được: “Cái này... Cái này...”
Nguyễn Dạng nhìn dáng vẻ giãy dụa của anh, đôi mắt rủ xuống, cô đứng dậy.
Lệ Thiếu Bân chỉ sợ cô lại đi, vội vàng nắm tay cô: “Dạng Dạng, em không thích anh tìm việc làm cho cô ấy, không thích anh tiếp xúc với cô ấy, sau này anh sẽ không giúp cô ấy nữa, nhìn thấy cô ấy là đi đường vòng được không, anh thừa nhận, nếu như không phải hồi cấp ba anh từng thích cô ấy, đúng là có lẽ anh sẽ không giúp chuyện này, nhưng anh thật sự không hề yêu cô ấy, có thể là niệm chút tình bạn cũ mà thôi.”
Trong lòng Nguyễn Dạng có nổi nóng, có thất vọng, bực bội, vì sau người nào cũng từng có thứ như mối tình đầu vậy, đương nhiên, thời đại này muốn tìm một người đàn ông không hề có mối tình đầu cũng khó, cô không thích ầm ĩ, nếu không cứ túm lấy vấn đề này cãi qua cãi lại cũng phiền: “Được rồi, anh đừng nói với em nữa, dù sao giống như anh nói, nửa tháng nữa là hai chúng ta kết hôn, nếu trong lòng anh có suy nghĩ gì khác, em cũng không quản được, em cũng không phải con sâu trong bụng anh, có thể hoàn toàn biết được anh đang suy nghĩ gì, chỉ là trong lòng em có một ranh giới cuối cùng, nếu như anh vượt quá ranh giới cuối cùng đó, chúng ta kết hôn thì vẫn có thể ly hôn, dù là đêm trước hôm tổ chức hôn lễ em vẫn có thể hủy bỏ hôn lễ với anh.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây