“Dù sao anh cũng không lừa em, nói không lừa là không lừa.” Lệ Thiếu Bân nói không lại cô, mặt dày ngồi xuống ghế bên cạnh cô: “Dạng Dạng, chỉ một chiếc quần lót, em không thể phán anh tội tử hình được.”
Nguyễn Dạng cảm thấy anh bắt đầu nói nhăng nói cuội, trừng anh.
Lệ Thiếu Bân đưa tay cầm lấy bàn tay cô, Nguyễn Dạng hất ra, anh lại cầm lấy, lấy lòng: “Dạng Dạng, còn nửa tháng nữa là chúng ta kết hôn rồi, em đừng như vậy có được không, mà lại em nhìn tình cảm của cha mẹ anh, anh trai chị dâu anh đều tốt như vậy, bạn bè bên cạnh anh là lão Tống, lão Yến, lão Triển đều là người đàn ông tốt, có câu là vật họp theo loài đúng không, nếu như anh là kẻ trăng hoa, là loại cầm thú khoác da sói, bọn họ đã chẳng chơi thân với em như vậy, giống như em, bạn bè bên cạnh em chẳng phải đều có nét tính cách giống em sao, nếu như Trường Tình và Giang Đóa Dao là loại phụ nữ lẳng lơ, thích đùa bỡn đàn ông, liệu em có trở thành bạn thân với bọn họ được không ?”
Nguyễn Dạng lại bị anh nói cho nghẹn lại.
Lệ Thiếu Bân thấy cô không nói lời nào, mím môi cười, nhanh chóng ngồi gần cô hơn, hai tay nắm chặt lấy bàn tay cô: “Dạng Dạng, sau này nếu em không tin anh, anh có thể khi không làm việc sẽ về nhà với em, buổi tối anh cũng sẽ không đi chơi nữa, em còn có thể lắp camera vào trong xe của anh, anh cũng không quan tâm, về sau tiền của anh, thẻ của anh sẽ nộp hết vào trong tay em, anh cũng có thể cho em xem hết toàn bộ tài sản của anh, em nắm giữ vô cùng kĩ càng, như vậy, anh không có cách nào làm chuyện có lỗi với em được nữa.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây