“Ai sẽ không cẩn thận để lại quần lót trên xe tôi chứ?” Lệ Thiếu Bân phát điên, kêu to: “Mà lại bình thường trên xe tôi gần như không có phụ nữ cơ mà.”
Hồ Thực suy nghĩ, nói: “Gần đây chẳng phải Chu Thư Vân ngồi xe anh sao?”
Lệ Thiếu Bân cứng đờ, mẹ nó, đồ heo Hồ Thực này, chẳng lẽ không đoán ra được anh đang mở loa ngoài sao, Hồ Thực thấp thỏm nhỏ giọng nói: “Lão đại, đêm hôm đó Chu Thư Vân uống say, lúc anh đưa cô ấy trở về, có phải mất khống chế...”
“Ngậm miệng, làm sao tôi có thể như vậy được?” Lệ Thiếu Bân còn chưa nói xong đã nghe thấy Nguyễn Dạng cười lạnh vài tiếng.
Nguyễn Dạng không nghe tiếp nữa, đứng dậy đi lên nhà.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây