“Anh đừng suốt ngày chơi bời lêu lổng nhàn rỗi không chuyện gì làm nữa.” Nguyễn Dạng trừng qua, rút tay về: “Đêm qua mới giày vò với anh đến nửa đêm, giữa ban ngày ban mặt còn muốn làm trên xe, anh có thể đừng xấu xa như thế được không?”
“Sao lại xấu xa chứ.” Lệ Thiếu Bân thấy cô nổi giận, tủi thân lầm bầm: “Chẳng phải rất kích thích sao?”
“Muốn kích thích, hay là anh tìm phụ nữ trên đường đi, kích thích hơn đấy.” Nguyễn Dạng cướp lại xẻng của mình: “Anh đi sang một bên cho em, còn lải nhải dông dài nữa em sẽ dùng xẻng đánh anh đấy.”
“Anh không muốn làm vậy với những người phụ nữ khác đâu.” Lệ Thiếu Bân ngồi xổm bên cạnh nhìn cô trồng cây, nghĩ đến đêm qua đúng là cô cũng mệt mỏi, nếu còn làm nữa, có lẽ cô thực sự sẽ không chịu đựng nổi, vẫn nên chờ buổi tối đi, dù sao xe cũng đã mua, không vội ở nhất thời: “Dạng Dạng, em đừng tức giận, em đang trồng cây gì vậy, có cần anh giúp em không ?”
“Cây bưởi: Nguyễn Dạng ghét bỏ liếc anh: “Không cần, đi qua một bên, anh đừng giẫm lên hoa em vừa mới trồng nữa.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây