Ăn sáng xong lên nhà tắm rửa, Lệ Thiếu Bân mới xuất hiện trong phòng ngủ, trong tay cầm cốc nước thuốc và viên thuốc, trên mặt mang theo vẻ áy náy, “Dạng Dạng, đều tại anh, khẳng định là đêm qua anh không có chú ý khiến em bị cảm.”
“Anh biết là tốt rồi.” Nguyễn Dạng trừng anh, uống thuốc, không biết là nước thuốc cảm gì, miệng đắng muốn chết, uống liền mấy ngụm nước mới bớt, “Anh đi lấy cốc sao.”
“Không phải, đi có chút việc.” Lệ Thiếu Bân cúi đầu xuống nói: “Vậy bây giờ chúng ta đi lấy cốc nhé.”
“Sao anh không đi lấy vậy.” Nguyễn Dạng ủ rũ oán trách.
Lệ Thiếu Bân không lên tiếng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây