Lệ Thiếu Bân yếu ớt lại gần, nhỏ giọng mở miệng: “Đây... có phải là cái cốc mà em nói đến không?”
Nguyễn Dạng trừng mắt với anh, cô thật sự không muốn tức giận, cho nên còn cố ý chọn một cặp cốc vô cùng có ý nghĩa quay về, kết quả, còn chưa ra khỏi sân bay, anh đã làm vỡ rồi, tên ngốc này...
“Cả đời của chúng ta bị anh làm vỡ nát rồi đấy.” Nguyễn Dạng cắn răng nghiến lợi nói.
Lệ Thiếu Bân sợ run cả người, chỉ muốn tát cho mình mấy phát: “Dạng Dạng, em tuyệt đối không nên nói như vậy, anh không hề cố ý, là do em nói với anh cả đời, anh quá hưng phấn, không chú ý tới chỗ đó có cầu thang, anh lớn đến ngần này tuổi chưa từng ngã như vậy đâu, đau chết mất.”
“Nói như thể là lỗi của em hết vậy.” Nguyễn Dạng rất muốn đá anh, song vẫn cố nhịn: “Anh có biết cốc đôi đầu tiên của chúng ta bị vỡ là rất điềm xấu không hả?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây