Hơn bốn giờ chiều, Nguyễn Dạng và Lương Ngư vất vả leo đến đỉnh Quang Minh, hai người rất mệt mỏi, tùy tiện tìm tảng đá ngồi xuống.
Lương Ngư thở phì phò: “Nguyễn Dạng, đã bảo cô quay về đi mà, tôi viết một đề tài tốt, cô đóng vai nữ chính, chúng ta lại mời đạo diễn tốt, quay một bộ phim đàng hoàng, hiện tại trong giới toàn quay những bộ phim nát bét, tôi không nhìn nổi nữa.”
Nguyễn Dạng cười khẽ một tiếng: “Nếu cô còn nói, tôi sẽ bỏ mặc cô ở đỉnh Quang Minh trở về đấy, chúng ta cũng không cần đi hồ Ngàn Đảo nữa đâu.”
“Cô nói xem, sao cô lại như đầu trâu không kéo lại được chứ.” Lương Ngư nói.
“Cô nói xem bây giờ tôi không làm ngôi sao nữa, đi leo núi như này có gì không tốt?” Nguyễn Dạng cười nói: “Làm ngôi sao, ngày nào đi đâu cũng có một đám người đi theo, đã bao lâu rồi tôi không có thời gian leo núi với cô, mỗi ngày hai mươi bốn giờ đều bay từ thành phố này tới thành phố kia.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây