“Ồ, là Nguyễn Dạng à.” Lệ Tòng Dương vội thu lại cơn giận: “Sắp đến chín giờ rồi còn gì, thằng này suốt ngày thích đi ngủ nướng.”
Nguyễn Dạng trù trừ nói: “Có cần cháu gọi anh ấy dậy không ạ?”
Lệ Tòng Dương suy nghĩ, nói: “Được rồi, dù sao nó tỉnh lại chỉ có thể để cho bác mắng một trận, quản cũng không quản được, có điều Nguyễn Dạng à, cháu hãy quản nó kĩ vào nhé.”
Nguyễn Dạng cũng nghi hoặc: “Hôm qua anh ấy đánh nhau trong buổi họp lớp sao ạ, nhưng cháu thấy tối qua anh ấy vẫn bình thường mà?”
Lệ Tòng Dương hừ lạnh một tiếng: “Dùng chai rượu đập vỡ đầu bạn học cũ, hiện tại người ta vẫn còn chưa tỉnh lại, cha mẹ người ta dù sao cũng là quản lý công ty hàng không, sáng sớm đã tìm tới cổng công ty làm ầm ĩ, mặc dù đã bị bác đè xuống, nhưng cũng không thể quá phách lối được.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây