“Mình cũng hay quản nha.” Đóa Dao hừ hừ nói: “Mỗi lần Yến Mặc Luân đi theo bên cạnh mình làm vệ sĩ, luôn có mấy người phụ nữ đến bắt chuyện với anh ấy, mỗi lúc trời tối mình đều dạy dỗ anh ấy.”
Nguyễn Dạng cười nhẹ nói: “Cậu chắc chắn không phải cậu ăn dấm chứ?”
Đóa Dao quẫn: “Không phải, mình đây là... Lòng ham chiếm hữu cậu có biết không, đồ của mình, không cho người khác chạm thử vào.”
“Có điều mình cho rằng cậu không quản được anh Mặc Luân đâu.” Trường Tình giội cho cô một chậu nước lạnh.
“Cậu không hiểu, cậu không hiểu gì hết.” Đóa Dao trừng cô.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây