Nguyễn Dạng nghe mà tê cả da đầu, Lệ Thiếu Bân ngắt lời nói: “Cha mẹ, hai người đừng quá đáng vậy, nói như thể con có một đống tật xấu vậy.”
“Cháu không có tật xấu, chỉ là người nhà không quản được cháu thôi.” Ông nội Lệ nói: “Chỉ dám trông cậy vào cháu tìm vợ rồi thì vợ cháu quản được cháu.”
“Cháu không hề có thói hư tật xấu, Nguyễn Dạng, em nói xem có đúng hay không?” vẻ mặt Lệ Thiếu Bân lấy lòng nhìn về phía Nguyễn Dạng, biểu cảm kiêu ngạo khiến đám người suýt nữa trợn mắt ra ngoài.
“Đúng vậy, em cảm thấy các phương diện của anh đều rất tốt.” Nguyễn Dạng cũng gật đầu phụ họa.
Hà Minh San nghe vậy vô cùng phức tạp, mặc dù con trai là con ruột mình, bình thường chiều như bảo bối, nhưng bà không hề cảm thấy con mình tốt nha.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây