Lệ Thiếu Bân chớp mắt mấy cái, hồi lâu mới nói: “Nguyễn Dạng, em vui là được rồi.”
Trong lòng Nguyễn Dạng như con sóng xô bờ, sao cô lại thật sự tin rằng chỉ cần cô vui là được chứ.
Trên thế giới này không có nhiều lòng tốt đơn thuần, không có mục đích như vậy.
Cô đều biết, anh làm những việc này là vì muốn khiến mình cảm động.
Nhưng mục đích không quan trọng, quan trọng là quá trình đó anh đi làm, kết quả anh còn làm xong.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây