Ăn bữa sáng xong, uống ly cà phê, hai người đi trên cảng hơn mười phút, Lệ Thiếu Bân mới nhanh chóng xuất hiện trong tầm mắt, Nguyễn Nam quan sát tỉ mỉ, áo sơ mi trắng phối hợp với áo khoác, chân rất dài, eo hẹp rộng, khuôn mặt là kiểu điển trai như nắng.
“Coi như không tệ.” Anh ta đánh giá.
Nguyễn Dạng liếc anh ta: “Chẳng mấy chốc em sẽ nói khác đấy.”
Nguyễn Nam sững sờ, đi tới gần, Lệ Thiếu Bân vội nhiệt tình nói: “Chào em chào em, em chính là em họ của Nguyễn Dạng đúng không, em cũng đẹp trai phết đấy, tuổi trẻ tài cao, mấy ngày nay cám ơn em đã chăm sóc Nguyễn Dạng nhà anh nhé.”
Nguyễn Nam chớp mắt mấy cái, môi hơi há ra.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây