Thẩm Liễu cười xen vào: “Vậy Nguyễn tiểu thư có cảm nhận được trái tim của em ba nhà chúng tôi không, cậu ấy là đầu quả tim trong nhà chúng tôi, từ nhỏ đến lớn, mọi người không nỡ để cậu ấy chịu chút thiệt thòi nào.”
Lệ Thiếu Bân nghe vậy cũng mong đợi nhìn Nguyễn Dạng, điểm này chính anh cũng muốn biết.
Nguyễn Dạng nhấp ngụm trà nóng, cả người dễ chịu nói nhỏ: “Anh ấy đối xử với tôi rất tốt, tôi không biết anh ấy đối xử với người khác như thế nào, tốt với tôi là được rồi.”
Lệ Thiếu Bân ngọt ngào gật đầu: “Không có gì, em cứ yên tâm đi, sau này anh nhất định sẽ đối xử tốt với em gấp mười lần.”
Nguyễn Dạng mỉm cười, nắm chặt tay anh, mắt Lệ Thiếu Bân nhìn thẳng, như muốn đuổi đám Lệ Trọng Trì đi: “Anh, rốt cuộc hai người còn muốn ăn bao lâu nữa?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây