“Tống Sở Sở, có phải anh trai anh cũng tới hay không?” Trường Tình cẩn thận từng li từng tí nói.
Tống Sở Di bờ môi khẽ nhếch, còn chưa mở miệng, sau lưng liền truyền tới một giọng nói trầm thấp lạnh lẽo: “Đương nhiên tôi phải tới rồi.”
Trường Tình quay đầu, nhìn thấy khuôn mặt có mấy phần tương tự Tống Sở Di, bị dọa đến chân mềm nhũn, giống như con thỏ gặp lão hổ, vội tránh sang bên cạnh Tống Sở Di.
Tống Sở Di cười cười: “Anh đột nhiên xuất hiện dọa người ta rồi.”
“Anh đáng sợ như thế à, trừ phi có tật giật mình.” Tống Sở Lãng nhíu mày lạnh lùng nhìn chằm chằm Trường Tình.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây