Anh tắm ở phòng tắm tầng dưới đi ra, Nguyễn Dạng vẫn chưa ra khỏi phòng tắm, anh leo lên chiếc giường ngủ của Nguyễn Dạng mà mình thèm thuồng đã lâu, trên chăn đệm đều là mùi hương quen thuộc đến không thể quen thuộc hơn ở trên người cô, đến trên gối cũng vương mùi dầu gội, anh ôm gối ngửi năm sáu phút, Nguyễn Dạng mới ra khỏi phòng tắm, trên mặt đắp miếng mặt nạ mỏng.
Lệ Thiếu Bân trợn tròn hai mắt: “Nguyễn Dạng, tự dưng em lại dọa người vậy.”
Nguyễn Dạng trợn mắt nhìn anh, sao anh nói chuyện khó nghe vậy.
“Anh cũng muốn đắp mặt nạ.” Lệ Thiếu Bân bước tới nói.
“Đây là mặt nạ dành cho phụ nữ.” Nguyễn Dạng nói.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây