“Anh đúng là người vừa nhàm chán lại ngây thơ, cuộc sống thế nào mình tự biết là được rồi, cần gì phải khoe ra cho người khác nhìn…” Nguyễn Dạng thở dài, cau mày nói: “Em không muốn có bất kỳ dính dáng hay dây mơ rễ má gì với Tân Tử Cao, anh thật không cần phải khoe ra cho anh ta nhìn.”
“Oh!” Lệ Thiếu Bân gật đầu: “Vậy...sau này anh có thể khoe ở vòng trong bạn bè đúng không.”
Nguyễn Dạng nhéo nhéo má anh, không muốn nói chuyện với anh nữa.
Không nói lời nào chính là ngầm đồng ý, Lệ Thiếu Bân thầm vui mừng trong lòng, trong đầu đã nghĩ xem ngày mai nên khoe cái gì.
----------
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây