Nguyễn Dạng nhìn trời tuyết bên ngoài, nghĩ hình như hôm nay cũng không có chuyện gì, cùng đi chơi với bạn cũng không sao cả: “Được rồi, vậy em chờ chị ở tiểu khu đối diện, chị sẽ tới đón em.”
“Có thật không? Oh yeah, tuyệt vời, em chắc chắn sẽ không dịch chuyển một bước nào.” Lệ Tiểu Hạ phấn khích hét lên.
Nguyễn Dạng nghĩ đến khuôn mặt trẻ con của tiểu Hạ, cũng không nhịn được cười.
Cô lái xe đến khu đối diện Dung trang, xa xa nhìn thấy Lệ Tiểu Hạ mặc quần jean, áo khoác bò đứng ở ven đường đưa tay lên miệng hà hơi cho ấm, cậu bé nhìn trắng trẻo đẹp trai, đôi chân chưa đủ dài, bản thân Lệ Thiếu Bân cũng buồn bực tại sao cháu mình học trung học cơ sở rồi mà lùn thế, nhưng nếu lấy vẻ ngoài của nam sinh bây giờ để so sánh, Lệ Tiểu Hạ vẫn có thể đạt 100%.
Hơn nữa, Lệ Tiểu Hạ nói nhiều, miệng lại ngọt, Nguyễn Dạng có ấn tượng rất tốt về cậu, có đôi khi thế giới của người lớn quá phức tạp, chơi với mấy bạn nhỏ cũng hay.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây