Tống Sở Di hơi xúc động, có đôi khi cô rất thích giận dỗi ầm ĩ, nhưng trong những chuyện lớn, cô vẫn biết rõ mình nên làm thế nào, anh rất cảm động: “Trường Tình, em nói đúng, anh sẽ đi, nhưng em ở nhà phải thành thành thật thật, không cho phép trêu hoa ghẹo nguyệt trong lúc anh không có ở đây đấy, biết không.”
“Đáng lẽ đây là lời em nói mới đúng chứ.” Trường Tình bĩu môi: “Ở Mỹ có rất nhiều đẹp cô gái phương Tây cởi mở, người ta nhất định sẽ quấn lấy anh, em chỉ sợ anh không giữ được...”
Cô càng nói càng thấy buồn, đôi mắt nóng lên, hốc mắt dần đỏ ửng, vòng tay ôm lấy cổ anh: “Anh là của một mình em, em không cho phép anh chạm vào người khác, hôn người khác, nếu anh làm chuyện gì có lỗi với em dù chỉ một chút xíu, em sẽ không cần anh nữa.”
“Ngốc, Trái tim của anh đã bị Tình Bảo của anh làm cho mềm nhũn, cả đời này chỉ muốn hôn một mình em thôi.” Tống Sở Di cúi đầu hôn lên môi cô.
Trường Tình liếm môi của anh, ôm chặc anh nói: “Sở Sở, tình cảm của chúng ta có phai nhạt đi vì khoảng cách không?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây