“Đúng vậy!” Lệ Thiếu Bân thoải mái gật đầu: “Em đừng nghĩ anh là người tùy tiện, bây giờ có rất nhiều người đàn ông muốn đùa bỡn lưu manh nhưng lại không muốn chịu trách nhiệm. Nguyễn Dạng, em là người phụ nữ duy nhất trên thế giới này anh muốn đùa bỡn lưu manh.”
Nguyễn Dạng không nói nên lời, người đàn ông này có cần phải nói chuyện đùa bỡn lưu manh đến cảm động như vậy không: “Trước kia anh đã từng có mối tình đầu rồi mà.”
Lệ Thiếu Bân vừa nghe thấy vậy đã tỏ vẻ buồn bã: “Hồi đó trái tim của anh chỉ mới rục rịch thôi, chứ chưa từng có suy nghĩ khác, người ta nói là đã có người mình thích, với lại hồi đó anh còn nhỏ, nào biết đùa bỡn lưu manh là cái gì, bây giờ gặp được em nên đã tự học thành tài. Em xem, Trường Tình đã có con rồi, em cũng không còn nhỏ nữa. Không chỉ có vậy, Giang Đóa Dao và Yến Mặc Luân ngày ngày ở bên nhau, ngủ cùng một giường ăn cùng một bàn, chắc chắn không bao lâu nữa cũng sẽ kết hôn.”
Nguyễn Dạng càng nghe khuôn mặt càng đỏ bừng lên, chuyện gì thế nào, sao giống như anh đang cầu hôn, mà lại giống như không phải vậy? Anh vừa uống rượu vào xong đã nói muốn đăng ký kết hôn, quá hoang đường: “Anh điên thật rồi, không được nói như vậy nữa, nếu anh còn nói nữa, em sẽ tức giận đấy.”
Lệ Thiếu Bân cảm giác như bị gáo nước lạnh dội từ đầu tới chân, rất buồn rầu.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây